Đan cót không chỉ là nghề gắn bó lâu năm mà nó còn là cứu cánh kiếm miếng cơm khi bà con Vân Long phải di tản đi khắp nơi trong những năm kháng chiến chống Pháp. Vừa lánh nạn ở một nơi xa xôi lại vừa phải dao dắt lưng, tìm nứa làm nghề. Thời kỳ làm ăn tập thể theo Hợp tác xã, nghề đan lát ở đây cũng rất thịnh vượng, vài chục tấn nứa được chẻ hết và xuất đi cả vạn m2 cót đủ kích thước.

Giờ đây làng nghề làm theo kiểu “khoán 10” nên nhiều gia đình cũng tích cực tham gia. Nứa được mua về từ khắp các vùng núi của Thanh Hoá, Hoà Bình, hay cả Hà Tĩnh xa xôi. Mỗi ngày, có hàng trăm ngàn sản phẩm được chất lên công nông, xe thồ hay xe ô tô,... để đưa đến tận tay khách hàng từ gần đến xa, đi khắp các tỉnh thành. Thu nhập tuy không quá cao nhưng cũng có “đồng ra đồng vào”, chẳng còn hộ nào thuộc diện nghèo đói. Mọi người có công ăn việc làm quanh năm, đủ nuôi sống gia đình.
